Vãn há Ðại Than, tân lạo bạo trướng, chư hiểm câu thất
Ngân hà tạc dạ tự thiên khuynh
Giang thủy mang mang giang ngạn bình
Vị tín quỷ thần năng tướng hựu
Tẫn giao long hổ thất tinh linh
Bình cư bất hội giảng "trung tín" (1)
Ðáo xứ vô phương "tề tử sinh"
Cánh hữu hiểm hy nhiêu thập bội
Ngô tương hà dĩ khấu thần minh?
Dịch nghĩa:
Chiều xuống Ðại Than, lũ mới trào về, tất cả các quãng nguy hiểm đều ngập nước
Ðêm qua sông Ngân từ trời đổ xuống
Nước sông mênh mông, bờ sông ngập bằng
Chưa tin quỷ thần có thể giúp được gì
Ngay cả rồng cọp cũng hết linh thiêng
Ngày thường không thấu hiểu hai chữ "trung tín"
Thì đến đâu cũng không giải quyết được vấn đề "sống và chết"
Có chỗ hiểm nguy gấp mười
Ta sẽ lấy gì để cầu xin với thần minh?
Dịch thơ:
Chiều xuống Ðại Than, lũ mới trào về, tất cả các quãng nguy hiểm đều ngập nước
Ngân hà trút xuống đêm qua,
Mênh mông sông nước gần xa không bờ.
Quỷ thần đâu đó bây giờ,
Rồng thiêng, cọp dữ cũng chờ bó tay.
"Tín Trung" không nghĩ thường ngày,
Thì "Sinh Tử" biết vần xoay đường nào.
Chỗ trăm lần hiểm cao sâu,
Lấy gì đây để rập đầu khấn xin!
(Hạt Cát 79 dịch)
Chú thích:
(1) Trung tín: Ðường Giới Tống nói : Bình sinh thượng trung tín, Kim nhật nhiệm phong ba (ngày thường giữ trung tín, hôm nay mặc kệ phong ba).
No comments:
Post a Comment