Search This Blog

Friday 27 February 2015

007 Lạng thành đạo trung 諒城道中











Quần phong dũng lãng thạch minh đào
Giao hữu u cung, quyên hữu sào
Tuyền thủy hợp lưu giang thủy khoát
Tử sơn bất cập mẫu sơn cao
Ðoàn thành vân thạch tịch tương hậu
Hồng lĩnh thân bằng nhật tiệm dao
Quái đắc nhu tình khinh cát đoạn
Khuông trung huề hữu bút như đao

Dịch nghĩa:
Trên đường đi Lạng thành (1)

Núi non trập trùng, sóng nhảy vọt  kêu trên đá.
(Ở đây) thuồng luồng có hang kín, chim cuốc (quốc) cũng có tổ.
Nước suối hợp lại thành sông rộng.
Núi con không cao bằng núi mẹ (2).
Mây đá Đoàn thành (3) chiều hôm nay như có ý đợi ta.
Thân bằng cố hữu ở núi Hồng Lĩnh (4) càng ngày càng xa cách.
Quái lạ, nỗi nhớ nhung đằm thắm sao lại dễ cắt đứt như thế. 

Trong tráp đã mang theo ngọn bút sắc như dao (để khuây khỏa nỗi xa nhà).

Chú thích

(1) Lạng thành 諒城: thành Lạng Sơn.
(2) Núi Mẹ: Mẫu Sơn 母山, thuộc Lạng sơn.
(3) Đoàn thành 團城: góc tây bắc thành Lạng Sơn hình vòng tròn, nên gọi là Đoàn thành (thành hình tròn). Các sứ bộ trên đường đi sang Trung Quốc đều dừng chân ở trạm cuối này bên Việt Nam.
(4) Hồng Lĩnh 鴻嶺: thuộc Hà Tĩnh quê Nguyễn Du.


Dịch thơ:
Trên đường đi Lạng thành

Núi trập trùng, sóng kêu trên đá
Tổ nương chim, hang đã có rồng
Suối gom dòng nhỏ thành sông
Núi con đọ núi Mẹ không cao bằng
Chiều Lạng Sơn, mây giăng đá ngóng
Hồng Lĩnh thân sao chóng cách xa
Lạ chưa, dứt nhẹ tình nhà
 

Ðoạn sầu ngọn bút theo ta bạn đường...


(Đặng Thế Kiệt dịch)















No comments:

Post a Comment